Thứ Tư, 27 tháng 9, 2017

Đồng hồ Casio F-91W - Kí ức trong tôi

 

Bất cứ ai cũng có một thời tuổi thơ vụng dại để mà nhớ thương. Với tôi tuổi thơ là những ngày một buổi đi học, một buổi đi chăn trâu và vui chơi cùng đám bạn. Sướng nhất là mùa hè, được nghỉ học, đi trâu cả ngày, tắm sông ngày 3-4 lần.

Ngày đó, theo như tôi để ý chỉ những người lớn có điều kiện mới đeo đồng hồ, họ đeo đồng hồ dây kim loại. Còn trẻ con chúng tôi thì đua nhau mua đồng hồ điện tử dây nhựa và dây cao su đeo, thế là sướng lắm rồi.



Tôi vẫn còn nhớ, hồi đó một chiếc đồng hồ Casio điện tử hàng fake giá từ 30-40 ngàn đồng. Đồng hồ Casio hàng "xịn" như F-91W là mơ ước của nhiều người, vì nó có giá khoảng 120 ngàn đồng, bằng 4 chiếc đồng hồ bình thường. Chỉ có con nhà giàu mới được đeo đồng hồ Casio xịn thôi.



Vào mùa hè, khi mua lạc thu hoạch xong, đám trẻ con chúng tôi khoái nhất là đi mót lạc. Mót về để riêng, để bán lấy tiền mua quần Thái và đồng hồ điện tử. Đúng là ăn cây nào rào cây ấy, làm để riêng nên đứa nào cũng siêng lắm, không ngại nắng mưa, giữa trưa cũng đội nón đi mót cho được thật nhiều. Đem về rửa thật sạch, nhặt hết râu ria rồi đổ ra một góc sân để phơi qua 1-2 nắng. Sau bao ngày (hình như là 2 tuần) thì tôi cũng mót được hơn 1 yến lạc, nhờ mẹ bán cho cũng được hơn 40 ngàn, vậy là đi chợ huyện mua đồng hồ (hàng fake) giá 30 ngàn và quần đùi Thái giá 15 ngàn. Trưa tắm xong, mặc quần Thái và đeo đồng hồ đi khoe khắp xóm, ai cũng khen, vui sướng vô cùng !!

Hồi đó, đứa nào cũng mơ có một chiếc đồng hồ Casio xịn  để đeo cho sướng. Vì mẫu này rất bền, chịu nước tốt đi mưa và tắm vô tư không lo gì. Đặc biệt nó có thể xem giờ trong bóng tối, chỉ cần ấn nút light là có đèn sáng màu xanh bật lên. Ngoài ra, còn trang bị các tính năng khác như : Bấm giờ, chuông hẹn giờ, báo ngày, thứ, tháng...



Mong ước mãi, cuối cùng tôi cũng có một chiếc Casio F-91W để đeo. Đó là: Một đứa học lớp bên cạnh có một chiếc F-91W bị đứt dây nên nó bỏ trong túi áo (trông nó giống như một con cua bị bẻ hết chân vậy), mỗi khi cần biết giờ nó lại lấy ra xem. Trong một trận đá bóng giữa hai lớp, thằng đó đánh rơi chiếc đồng hồ đó, nó bị vùi trong cát.. và tôi là người nhặt được. Lúc đầu cũng định mang trả lại cho nó, sau thấy thích quá nên thôi, giữ để chơi (Thật là xấu tính!).

Sau đó tôi đến thợ sửa đồng hồ mua thêm một cặp dây 7 ngàn đồng, vậy là có một chiếc đồng hồ Casio xịn để đeo. Nhưng chỉ dám đeo ở nhà thôi, mỗi khi đến lớp lại cất vào cặp sách, vì sọ thằng kia nó biết mình là người nhặt được thì xin lại mất. Chiếc đồng hồ đó dùng chán dùng chê, sau khoảng 3 tháng thì bắt đầu chán. Trong một lần bí tiền mua trò chơi điện tử, tôi đã đi bán cho một ông lão sửa đồng hồ (trước cổng chợ Vinh) với giá 30 ngàn đồng.

Bây giờ đã đi làm, tôi có thể mua được những chiếc đồng hồ chính hãng có giá trên 5, 10 triệu đồng, nhưng mỗi khi nhớ về tuổi thơ những kí ức về chiếc đồng hồ Casio F-91W ngày nào lại ùa về thật khó quên.

Không có nhận xét nào:
Write nhận xét